Chị đến tìm tôi trong chiều mưa, mưa tầm tã, mưa ướt ba lớp áo, mây đen ùn ùn trên bầu trời, trông vậy là còn mưa nữa, chẳng biết lúc nào tạnh.
-Em đẹp hơn xưa
-Chồng con chị thế nào?
-Chia loan rẽ phượng rồi em ơi
-Lỗi do ai?
-Chẳng biết nữa em, mở kara đi, chị ca bài
-Làm cốc trà đã chị
Chuyện anh và chị ngày đó nổi tiếng cả một vùng đất trũng miền Trung nắng gió. Chị ít nói, lầm lỳ, không ai thích chơi với chị, nhưng ai cũng phải nể chị học giỏi, thầy cô rất khoái chị, kỳ thi huyện, thi tỉnh nào cần học sinh nắm chắc cái giải thì cử chị đi. Thi nhiều đến phát chán. Chị nghĩ ra cái trò biến hóa khôn lường, từ giỏi thành dốt, thì may ra mới né được mấy cuộc thi. Chị giả dốt thành công. Mấy kỳ sau chị không phải đi thi nữa.
Điểm chát của anh thì toàn năm trở xuống, nhưng được cái lanh lẹ, nhạy bén với thời đại, có tố chất kinh doanh. Trong lúc bạn bè chỉ biết cặm cụi đèn sách sáng đi tối về, với những câu chuyện yêu đương tuổi trẻ, thành đôi thì ít, chia đôi thì nhiều. Còn anh đã tập tành bán hàng qua mạng. Về sau anh phát triển nó lên tầm cao mới: Kinh doanh bán lẻ. Anh là đàn ông, làm nhiều, nói cũng nhiều. Kiểu người hoạt ngôn, thấm nhuần đắc nhân tâm, nên rất được lòng người. Nhưng không được lòng vợ.
Anh mua được nhà hơn năm tỷ, niềm hạnh phúc ngất ngây to lớn giữa dòng đời vồn vã. Thế mà anh chì chiết vợ như cơm bữa, trách vợ không làm được trò trống gì nên hồn. Con anh còn nhỏ, nghe cha nó nói gì thì nó hiểu vậy. Chị thấy mình bị coi thường, nhục nhã ngày này qua tháng khác, cái bản tính trọng danh dự bản thân của chị không còn sức nhẫn nhịn, chị đề xuất ly thân, con chị nằng nặc đòi ở với cha, không chịu theo mẹ, chúng nó bảo theo cha có nhà để ở, có cơm để ăn, có patin để trượt, chứ mà theo mẹ ngủ gốc cây, ăn tàu lá, có mà chết đói. Con chị y chang cha nó, có tố chất tính toán kinh doanh. Chị ra đi một mình.
Chị lánh lên Đà Lạt ở căn chòi nho nhỏ bên bìa rừng thông. Đó là căn chòi của cô chú ruột của chị. Họ đã di cư qua Úc. Nay nghe tin chị lên đó ở tạm rồi tiện thể trông coi chòi cho khỏi trộm cắp, cô chú ưng quá, có người coi sóc nhà cửa cho thì còn gì bằng.
Ngày ngày nghe tiếng thông reo trên đồi, cá nhảy dưới nước, buồn buồn đi vào vườn tình yêu chơi, trông những cặp tình nhân hí hửng chụp hình, chị thầm nghĩ “tình chỉ đẹp khi còn dang dở - đời mất vui khi vẹn câu thề”. Tặc lưỡi, Đà Lạt thật đẹp, thật yên bình, sống ở đây mới thích.
Với trí thông minh sẵn có, gặp được môi trường tự do, không vướng bận chồng con, chị tha hồ nghĩ ngợi, sáng tạo. Chẳng mấy chốc mà chị cải tạo cái chòi cũ thành căn hộ nho nhỏ, xinh xinh, trang trí độc đáo, bắt mắt, khu vườn cỏ dại cao hơn đầu người nay đã thành mô hình café hoa viên Đà Lạt. Ngày nào khách thập phương cũng kéo đến trà đạo. Chị không còn một mình nữa. Quán chị nổi tiếng, nhưng chị giấu thân phận, không lộ mặt. Chị không muốn chồng con chị nhận ra chị.
Cuối năm, gần dịp Giáng Sinh của đạo công giáo, một gã đàn ông Mỹ ghé quán chị, yêu chị ngay từ cái nhìn đầu tiên. Gã đàn ông Mỹ trắng ly dị vợ, muốn qua Việt Nam ăn ngon ngắm cảnh đẹp, để quên nỗi buồn. Thật may mắn khi gặp được Em. Anh ta nói vậy. Mỹ trắng rất ga lăng, chiều chuộng chị, coi chị như nữ hoàng, kiểu gì cũng OK hết, không bao giờ để chị phải bận tâm điều gì. Mỹ trắng nhiệt tình góp công góp sức bảo dưỡng không gian quán xá càng thêm thu hút. Hai người đồng cảnh gặp nhau, tâm ý hòa hợp, nhưng chị lưỡng lự, chị không biết tình cảm của mình gọi chính xác là gì. Chị vẫn nhơ nhớ cái gì đó, xa xôi nhưng rất gần.
Từ ngày vắng mẹ, chồng chị héo hon, con chị khóc lóc. Anh tìm đến người đàn bà khác nhưng không ai khỏa lấp được khoảng trống chị để lại. Con chị chỉ một mực đòi cha đưa mẹ về.
-Chị có nên ăn đời ở kiếp với Mỹ trắng không?
-Không chị
-Em muốn chị héo mòn theo năm tháng hả, chị có khát khao, chị có ước mơ
Gửi tới chị: Chị hãy về với gia đình, với chồng chị, con chị. Họ đã nhận ra lỗi lầm, họ mong chị từng ngày. Thời gian thật quí giá, nó giúp chúng ta biết ai quan trọng nhất, chị hãy đem mô hình café hoa viên ấy về nhà, nó sẽ là một điểm nhấn giữa phố thị ồn ào náo nhiệt. Tài năng tiềm ẩn của chị đã có dịp phát lộ, chị hãy nâng niu nó và nâng niu gia đình, chị sẽ có tất cả.
Pic:zhenzhongliu
NGỌC L

0 nhận xét:
Đăng nhận xét