-Thưa Thầy, con xin đi
-Lòng đã muốn ắt chân không giữ được
Ngậm ngùi nhìn cây bồ đề già cỗi, Anh khăn gói ra khỏi ngôi chùa đã gắn bó suốt 9 năm.
Anh đến với Chị bởi yêu từ cái nhìn đầu tiên. Hôm đó là dịp các đệ tử của chùa T.Tâm đi hái nấm trong rừng, chuẩn bị thực phẩm cho ngày đón các vị khất sĩ ở khu vực miền Bắc vào thăm. Bản tính trầm lặng, thích một mình nên Anh tách anh em, rẽ qua con đường mòn dẫn đến vùng đất ẩm ướt có nhiều gỗ mục và nấm. Anh thấy một người con gái mặt trái xoan, vô cùng duyên dáng, làn da nõn nà tuyết trắng, mái tóc tết lệch ngây thơ, Chị mặc chiếc váy dài che đến tận mắt cá chân, nhưng thi thoảng Chị phải vén nhẹ váy để khỏi va vào những lá nấm còn non, cái gùi của Chị đã vơi nửa nào là nấm trắng, nấm nâu các loại. Sức hút nữ tính của Chị lan tỏa khắp tâm trí Anh, Anh quyết tâm phải có được Chị, để cùng đi hái nấm, để cùng về chung nhà.
Ngày Anh thông báo sẽ rời khỏi ngôi chùa đã gắn bó gần một thập kỷ, ai cũng ngỡ ngàng, bởi Anh nổi tiếng là tu sĩ đạo hạnh, tận tâm. Anh trầm lặng, ít nói, hay suy tư niệm chú, chăm chỉ học hỏi kinh kệ, lại siêng năng việc chùa chiền, ai cũng quý, ai cũng trọng. Đùng một cái Anh bỏ tu để đi theo tiếng gọi tình yêu!
Đêm mưa, Anh vào chùa gặp tôi, Anh muốn ở lại căn phòng của tôi một đêm, Anh bảo tôi hy sinh giấc ngủ để trò chuyện với Anh. Sắc thái vẻ mệt mỏi, buồn bã Anh nói giá như hồi đó Anh không bỏ tu, giá như vợ anh là cô gái hái nấm ngày nào thật xấu xí vô duyên thì Anh đã không… Sống trong chùa thật thích, chẳng như ở ngoài xã hội kia.
Hóa ra Anh đến với Chị không phải bởi tình yêu mà bởi dục vọng. Anh giấu cái dục vọng của bản thân thật kỹ, suốt 9 năm không một lần để lộ, khiến bao người ngưỡng mộ Anh, gọi Anh là phật sống. Rồi bây giờ, Anh tới đây để tiếc nuối căn phòng nơi anh tụng kinh niệm chú thâu đêm!
Anh đã cưới vợ cũng như thuyền đã giăng buồm, vút ra khơi, vút vào đời. Anh phải yêu thương vợ Anh, cô gái hái nấm duyên dáng ngày nào, cùng cô ấy đi qua những giông bão cuộc đời, khi có con, hai vợ chồng Anh phải yêu thương nó, có trách nhiệm với nó, giáo dục nó. Bây giờ trên vai Anh đâu thể là những mộng mơ, những tiếc nuối. Đại dương bao la sẽ há miệng chực chờ nuốt lấy con thuyền đã gãy buồm. Anh! Đừng vấn vương nơi Anh không nên thuộc về.
-Thầy ở mãi trong này, thầy không biết ngoài kia thế nào!
-Anh trách thầy đấy à?
-Thầy trách con trước
-Anh còn sân si lắm
-Ngày xưa Phật cũng có vợ rồi mới tu chín quả
-Phật cưới vợ không phải do ham muốn mà do gia đình sắp xếp, nhưng trong lòng Phật lúc nào cũng hướng đến cõi tu. Còn Anh tu chán chê rồi cưới vợ, vợ không được như ý thì quay về muốn tu. Anh không có căn tu, Anh không phải là Phật!
-Đáng ra thầy bao dung con, thầy đón con về, vậy mà thầy đuổi con. Uổng công con theo thầy bao năm
Anh đang phạm một tội lớn, không yêu người ta tại sao cưới? Đó là tội ác anh hiểu chưa? Uổng công thầy dạy Anh chữ Đời. Anh đã trót cưới vợ thì anh phải đi cho trọn kiếp ấy, đừng đứng núi này trông núi nọ, chẳng phải khi xưa anh nói đời tu là đẹp nhất sao, nhưng khi gặp cô gái hái nấm, anh cho rằng cô ấy mới là đẹp nhất.
Anh hãy sống hết phần đời còn lại với gia đình, nơi anh sẽ gieo trồng tình yêu và trách nhiệm. Phóng lao thì theo lao chứ mà phản trắc thì lao quật. Tôi cũng sẽ cố gắng tu cho trọn đời này.
Pic: theodoris-katis
THU SEASON

0 nhận xét:
Đăng nhận xét