+44(0) 1234 567 890 info@domainname.com

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2019

Tại sao người vợ rút đơn tố cáo sau khi bị chồng võ sư đánh đập dã man?


Mặc dù rất nhiều ý kiến muốn một người chồng vũ phu phải chịu hình phạt thích đáng nhưng chị L vẫn rút đơn tố cáo.

Khoảng 18h30 ngày 26/8 tại một chung cư ở quận Long Biên, một người chồng tên là võ sư Nguyễn Xuân Vinh (32 tuổi) bức xúc vì vợ tên L 27 tuổi- di chuyển tivi trong nhà mà không hỏi ý kiến của mình nên đã lao vào tát, đấm đá, ném sỏi vào người chị vợ lúc này đang bế con nhỏ mới sinh được 2 tháng trên tay, chị vợ liên tục bị đánh ngã dúi dụi, tay vẫn ôm chặt đứa con nhưng người chồng không buông tha. Sáng ngày 27/8 clip vũ phu này được lan truyền trên mạng internet gây phẫn nộ trong cộng đồng, dư luận, còn chị L phải nhập viện điều trị.
vo su nguyen xuan vinh danh vo con nguoi vo rut don to cao
Võ sư Nguyễn Xuân Vinh đánh vợ


Lập tức, gia đình phía chị L và chị L đã làm đơn tố cáo người chồng vũ phu. Tuy nhiên, rất nhanh sau đó Công an phường Thạch Bàn, quận Long Biên (Hà Nội), cho biết chị L đã rút đơn tố cáo người chồng vũ phu võ sư Nguyễn Xuân Vinh.

Nguyên nhân chị L rút đơn theo chị L là chị không muốn hai bên gia đình phải đau khổ mệt mỏi thêm, mặt khác chị không muốn 2 đứa con, 1 đứa 7 tuổi, 1 đứa mới sinh sau này bị ảnh hưởng. Chị L cho biết người chồng vũ phu đã tỏ ra hối lỗi, thừa nhận với công an trong lúc nóng giận nên có đánh chị L và hứa từ này về sau không tái phạm nữa.

Chị L cũng cho biết, chồng mình đã cam kết: anh ta đồng ý ly hôn trong êm đẹp. tạo điều kiện cho chị nuôi con và chấm dứt mọi hành vi đe dọa chị L. cùng gia đình. Chị nói “Tôi muốn cho anh Vinh cơ hội cuối, không muốn dồn ai vào đường cùng. Dù gì, anh ta cũng là bố của con tôi. Tôi nghĩ vì tương lai của 2 đứa con và tâm lý của hai bên gia đình, tất cả đều rất đau khổ và mệt mỏi”.

Tối 28/8, sau khi hòa giải xong, người chồng vũ phu được công an thả về. Người chồng võ sư này tỏ ra tha thiết muốn nuôi đứa con trai lớn 7 tuổi vì cho rằng không có con thì không còn động lực sống. Sau khi thỏa thuận, gia đình hai bên đã chấp nhận cho con trai lớn (7 tuổi) ở với anh Vinh. nhưng yêu cầu anh Vinh phải luôn tạo điều kiện cho chị được thăm con, cuối tuần phải cho con về chơi với mẹ. Đặc biệt, khi anh Vinh đi công tác không được gửi con khắp nơi, làm ảnh hưởng đến việc học của cháu mà phải đưa con trai về với mẹ.

Trước nhiều ý kiến tỏ ra không hài lòng với quyết định cho con trai lớn ở với bố, chị L nghẹn ngào nói “Tôi cũng không còn cách nào khác dù rất thương con. Suốt một buổi khi đưa ra quyết định này, tôi ôm con và khóc. Con cũng khóc vì không muốn xa mẹ nhưng khi mẹ động viên thì nghe lời ngay”. Chị L muốn kết thúc mọi chuyện trong êm đẹp.

Với quyết định rút đơn tố cáo người chồng võ sư vũ phu và cho con trai lớn ở với cha. Chị L đã gây ra một làn sóng dư luận trái chiều. Nguyên nhân vụ việc có thể nhìn từ nhiều khía cạnh.

Xét về khía cạnh là một người vợ: Chị L đã có thời gian chung sống với anh Vinh, thời gian không quá dài nhưng cũng không ngắn, bởi họ đã có con lớn 7 tuổi, đứa thứ hai mới sinh. Dù gì giữa anh Vinh và chị L cũng đã từng tồn tại một thứ tình cảm vợ chồng, còn tình cảm ấy mặn nhạt ra sao thì đó là nội tình của họ. Cho nên chị L có thể đã vì chút nghĩa tình vợ chồng mà không muốn đẩy anh Vinh vào con đường kiện cáo.

Xét về khía cạnh là một người mẹ: Chị L có thể không muốn con cái bị ảnh hưởng vì chuyện giữa cha và mẹ, nếu con cái lớn lên, nhận thức được mẹ đã tố cáo cha thì những đứa con sẽ như thế nào? tâm lý chúng sẽ bị ảnh hưởng, và không ai đảm bảo được là tâm sinh lý và nhân cách của chúng sẽ phát triển bình thường. Một người mẹ luôn nghĩ đến con, mong những điều tốt nhất cho con, nên thà chịu nhẫn nhục, chứ không muốn con bị liên lụy.

Xét về khía cạnh là một người con dâu: chị L đã nghĩ đến việc hai gia đình hai bên gặp khó xử, chuyện ra chuyện vào không biết khi nào mới chấm dứt nếu chị L kiện anh Vinh. Có lẽ, chị không muốn hai bên gia đình có thêm mệt mỏi.

Xét về khía cạnh là một người phụ nữ Á Đông nói chung. Phụ nữ Á Đông chưa có thói quen đấu tranh để bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho mình, mà thường có xu hướng nhẫn nhịn, chịu đựng, thậm chí bị xúc phạm cả về thể xác lẫn tinh thần vẫn im lặng cam chịu, và đưa ra lý do là vì con, vì gia đình. Phụ nữ Á Đông nói chung, trước khi quyết định một chuyện gì thường bị bao quanh bởi bốn bức tường nguyên do. Mà ít khi đặt bản thân vào cái thế cần phải được tôn trọng, cần phải được bảo vệ.

Sau nữa, trên mạng internet lan truyền tin chị L và gia đình chị L bị đe dọa nếu kiện anh Vinh nên chị L phải rút đơn? Tin này chưa được kiểm chứng, nhưng nếu đó là sự thật thì cũng có thể là một lý do tác động vào quyết định của chị L.

Hành vi vũ phu, bạo lực gia đình không đơn thuần chỉ là đánh đập xúc phạm trong phạm vi gia đình mà nó là hệ lụy cho toàn xã hội.

THANH LỆ
No comments

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2019

Phụ huynh học sinh hoang mang khi Hiệu trưởng báo công an về ảnh nóng của Hiệu phó


Hiệu trưởng trường THCS - THPT Thạnh Thắng huyện Vĩnh Thạnh (TP Cần Thơ) phát hiện những tấm "ảnh nóng" chụp nửa thân dưới trong tình trạng khỏa thân của hiệu phó là ông T. Bà lập tức báo lên công an vì cho rằng đó là những tấm ảnh khiêu dâm.

Ông T xác nhận, từ giữa tháng 4 ông được hiệu trưởng mời vào phòng làm việc, cho xem những tấm ảnh nóng của ông đã được in ra, trong đó có 8 chữ ký xác nhận của đồng nghiệp là đã nhìn thấy những tấm ảnh này trên mail của nhà trường.

Ông T sau đó liền viết đơn dài 10 trang gửi cơ quan chức năng ở TP Cần Thơ yêu cầu xem xét vụ việc của mình. Ông T nói: Đó là những tấm ảnh nửa thân dưới của tôi trong tình trạng không mặc gì được chính tôi chụp trong phòng tắm nhà riêng bằng điện thoại, đó là ảnh riêng tư của tôi, tôi không gửi cho bất kỳ ai.

hieu pho truong Thanh Thanh Vinh Thanh tuong trinh ve anh nong
Hiệu phó trường Thạnh Thắng đang tường trình vụ việc

Ông T cũng cho biết địa chỉ mail của nhà trường chỉ có hiệu trưởng, hiệu phó và một cán bộ phụ trách văn phòng truy cập được để nhận thư công khai từ Sở Giáo dục và Đào tạo TP Cần Thơ. Ông T đã từng dùng điện thoại để truy cập vào địa chỉ email này nhưng không đồng bộ hóa nó, theo ông T "Nếu như tự động đồng bộ thì có thể hàng trăm tấm ảnh sinh hoạt gia đình chụp bằng điện thoại của tôi có trong mail của trường rồi".

Sự việc lập tức được công an huyện Vĩnh thạnh vào cuộc, lập biên bản thu giữ điện thoại của ông T để điều tra. Sự vụ cũng được lãnh đạo trường báo lên Uỷ ban kiểm tra huyện Vĩnh Thạnh. Ông T cho biết bản thân rất đau khổ và chịu áp lực lớn, ông không hề có động cơ hay mục đích gì. Ông liên tục nhấn mạnh "Tôi chụp rồi xóa nhưng không ngờ bị đồng bộ hóa lên Google ảnh của email nhà trường. Tôi nhiều lần làm việc, viết tường trình gửi Ủy ban Kiểm tra Huyện ủy, Công an huyện và Sở GD&ĐT nhưng đến nay không có kết quả.

Khoảng một tháng sau, Ủy ban Kiểm tra Huyện ủy Vĩnh Thạnh lấy phiếu kỷ luật ông T. Có đến 16/23 người không đồng ý kỷ luật thầy hiệu phó. Ông T cho biết số người không đồng ý ký vào bản kỷ luật ông cũng bị vạ lây, vì hiệu trường hạ bậc thi đua công chức, viên chức trong năm học vừa qua. Ông T rất áy náy và mong muốn sự việc được sáng tỏ để không ai phải chịu trách nhiệm cho chuyện này.

Đã có 10 trong tổng số 13 giáo viên của THCS - THPT Thạnh Thắng bị hạ bậc thi đua trong năm học 2018-2019 cho biết đã gửi đơn khiếu nại lên các cấp. Một cô giáo là tổ trưởng một bộ môn của trường cho biết kể từ sau khi không đồng ý ký vào biên bản vụ "ảnh nóng” và bỏ phiếu không kỷ luật ông T thì luôn gặp rắc rối với hiệu trưởng.

Cô giáo nói "Khi tôi tham gia góp ý kiến vụ việc trước tập thể nhà trường thì hiệu trưởng cho rằng tôi phát biểu không đúng nơi đúng chỗ, vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ. Trong cuộc họp hội đồng sư phạm, hiệu trưởng cũng không cho phát biểu ý kiến". Mặt khác, khi cô giáo này đề nghị được chụp lại nội dung giải quyết khiếu nại để khiếu nại lên cấp cao hơn thì hiệu trưởng từ chối với lý do để hỏi ý kiến của Ủy ban Kiểm tra Huyện ủy.

Một cán bộ Ủy ban Kiểm tra Huyện ủy Vĩnh Thạnh cho biết cơ quan an ninh của huyện vừa có báo cáo vụ việc. Tuy nhiên, vụ này chưa có hướng xử lý vì phải chờ làm việc với Sở GD&ĐT TP Cần Thơ. Ông Nguyễn Mạnh Hùng, Chánh văn phòng Sở GD&ĐT TP Cần Thơ, cho biết vụ việc của thầy T. là rất nhạy cảm. Chậm nhất ngày 15/8, lãnh đạo Sở sẽ ra quyết định thành lập đoàn thanh tra vụ việc.

Về phía phụ huynh học sinh trường THCS - THPT Thạnh Thắng khi biết tin này đã rất hoang mang, họ sợ con cái của họ sẽ có cái nhìn không hay về người lãnh đạo nhà trường, từ đó có thể sinh ra những hệ lụy không mong muốn.

ĐÔNG VŨ

No comments

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

Con chết rồi! Cha mẹ hài lòng chưa?

cha me phan doi khong cho cuoi


-Cha mẹ không cho con lấy ảnh, con chết cho cha mẹ xem

-Mày giỏi thì chết đi, con cái mất dạy

Từ hồi cái Thu sống chết đòi cưới cho bằng được người nó yêu, đã khiến không khí trong nhà lúc nào cũng ồn ào, nào tiếng chửi, tiếng quát mắng, thỉnh thoảng cái ly vỡ, cái chén vỡ, hàng xóm hết góp ý đến can ngăn, thấy không có hiệu quả gì thì bỏ mặc luôn: Thôi thì đèn nhà ai nhà nấy rạng!

Cái Thu vừa học xong cao đẳng liên thông đại học nhưng không chịu lên đại học nữa, nhất quyết đòi cưới thằng Tâm mới 19 tuổi. Cái Thu nay vừa tròn 21, mặt mũi còn non choẹt nhưng cái lòng thì rất cứng. Nó với thằng Tâm «tình trong như đã mặt ngoài con e» khi mới thấy mặt nhau vài ba lần trong đợt giao lưu giữa trường nó với trường thằng Tâm. Năm tháng sau, hai đứa quấn quít không rời, đi đâu cũng chở nhau đi, ngày nào không gặp là điện thoại cháy máy. Thề sống thề chết sẽ bên nhau trọn đời.

Cái Thu bảo sẽ trở thành một người vợ tốt, sẽ nghỉ học đại học để chăm lo cho gia đình, nhất định phải sinh 5 đứa con để làm thành đội bóng rổ đi thi đấu cho oai. Thằng Tâm thì bảo học xong cái trung cấp nghề rồi mở cái tiệm sửa xe nho nhỏ, «vợ Thu» về phụ anh, sửa xe mà thành triệu phú chứ chẳng giỡn.

-Ok la chồng yêu

-Ù oa yêu vợ trọn kiếp này luôn

Hai đứa hạnh phúc dắt nhau đi công viên ăn kem, mặc cho chuông điện thoại reo liên tục, Thu bảo hễ bắt máy là nghe ăn chửi. Tắt chuông luôn. Đi ăn kem đã.

Cha cái Thu có mối thù hằn với cha thằng Tâm, số là ngày xưa cha thằng Tâm cố ý lấn nửa mét bờ ruộng của nhà cái Thu. Mẹ thằng Tâm lại nghiện thuốc lá. Cha thì tham ô lấn đất, mẹ thì tệ nạn, chắc chắn con cái cũng chẳng ra cái thể thống gì. Bữa cơm nào cả nhà cái Thu cũng xì xào như vậy.

-Cái Thu mà lấy thằng Tâm thì phải qua xác tao đã

-Ông nói vào mặt nó chứ luyên thuyên với tôi thì được cái gì

-Con hư tại mẹ cháu hư tại bà, bà lo mà dạy con bà

-Ơ hay, tôi có cho nó lấy thằng Tâm đâu!

-Bà lôi đứa con mất nết hư thân của bà về đây

Đến đêm, Thu mới về đến nhà. Một cái bát chao liệng qua người Thu may mà Thu né kịp, cái bát bay vèo ra sân, rơi xuống vỡ toang. Hàng xóm được phen mất ngủ nữa.

-Mày mà lấy cái thằng tội phạm lại ít hơn mày 2 tuổi, dù có chết tao cũng không đồng ý

-Con lớn rồi, con tự quyết định đời con, cha mẹ không thích thì coi như không nghe không thấy

Một cái tát như trời giáng vào má cái Thu.

-Hỗn hào, láo xược, trứng đòi khôn hơn vịt, đàn ông chết hết rồi sao mà mày ôm phải thằng nhãi khốn nạn đó

-Anh ấy là người tốt, cha không được xúc phạm anh ấy

-Tao vẫn còn sống thì mày đừng hòng cưới nó, cút ra khỏi nhà tao

Đó là ngày thứ 89 mà những cuộc cãi vã như vậy diễn ra. Còn thiếu một ngày nữa là tròn 3 tháng, cả nhà Thu ngoài cha mẹ Thu, cái Thu thì còn một người chị cả và hai đứa em chưa khi nào có nổi một bữa ăn êm ấm. Cuộc tình lãng mạn vậy mà bị cha mẹ kịch liệt ngăn cản khiến Thu ức chế, bế tắc vô cùng. Thằng Tâm chỉ biết âm thầm động viên người yêu chứ không một lần được đối diện cha mẹ cái Thu để nói chuyện, đơn giản là ông bà không thể nhìn mặt «thằng nhãi khốn nạn» mà tâm trí ông bà đã khắc sâu.

Hai ngày sau cuộc cãi vã và cái tát trời giáng của cha cái Thu, nó nhảy sông tự tử. Dân tình xôn xao vớt xác từ đêm mà đến tận chiều hôm sau mới lôi được xác nó lên. Cái thân hình mét rưỡi uống ọng nước, người trương lên như con hà mã, da dẻ tát nhợt xanh xanh một màu, chết dưới nước thấy mà sợ. Tay nó nắm chặt không ai mở ra được. Thằng Tâm khóc lóc cầm tay nó nói mấy câu gì đó mà người ngoài nghe cứ như thần chú, thì tay cái Thu mở ra, trong đó là chiếc nhẫn đính hôn mà thằng Tâm tặng nó ba tháng trước.

-Thu ơi, sao em nỡ bỏ anh đi, em đi phải kêu anh đi cùng chứ, sao em ngốc vậy Thu ơi

-Mày cút

Cha cái Thu lôi xệch Thằng Tâm ném ra ngoài. Ôm lấy xác con rồi ông kêu lên một tiếng xé trời.

Em đã rời khỏi trần thế này theo cách gây dư luận như vậy. Kẻ xót thương, người trách móc, kẻ lên án, người ủng hộ. Lời ra lời vào bàn tán xôn xao còn hơn lúc em còn sống. Tình yêu của em đẹp theo cách nghĩ của em, nhưng nó dở theo cách nghĩ người đời, nhất là cha mẹ em. Em kiên quyết bảo vệ tình yêu nhưng khi không được như ý, em chọn cái chết để trừng phạt những kẻ cản ngăn em, trừng phạt cha mẹ em và chị em ruột thịt biết chuyện mà làm ngơ, nhiều lúc còn đứng về phe cha mẹ, để mình em cô lập.

Em chết vì em ức, tình yêu của em có gì sai, cha mẹ em không ưa cha mẹ người yêu em đó là chuyện của họ, còn Tâm là người tốt. Em nghĩ vậy, em tranh luận vậy. Nhưng dường như không ai đồng cảm được với suy nghĩ của em. Lối giáo dục của cha mẹ em có lẽ không phải xấu, nhưng cứng nhắc vô cùng. Họ nghĩ rằng cản con tới cùng thì con sẽ nghe, nhưng không biết rằng càng cản, càng miệt thị con thì con càng tổn thương, càng có xu hướng làm trái lời cha mẹ. Có thể cha mẹ em cũng có lý vì nghĩ cho tương lai của em, sợ em sẽ không hạnh phúc khi lấy một người có sơ yếu lý lịch gia đình như thằng Tâm. Nhưng giá như cha mẹ em nhẹ nhàng hơn, bớt xúc phạm em hơn, tâm lý hơn thì có thể em đã lắng nghe, hoặc hai bên đã thỏa thuận được một phương án nào đó khiến cả hai thấy tạm chấp nhận được.

Ngày tôi gặp lại thằng Tâm, mặt nó buồn như đưa đám, dù cái Thu đã ra đi được nửa năm. Ai hỏi chuyện nó, nó chỉ bảo, đời này kiếp này không yêu ai, không lấy ai cả, chỉ có Thu mà thôi, đời thật ác độc, con người thật ác độc.

Thương em, thường thằng Tâm, thương cả gia đình em. Sau cái chết của em, cha mẹ em hối hận vô cùng nhưng cũng tức giận em vô cùng. Hai cảm xúc đó như đay nghiến từng giấc ngủ cha mẹ già. Suy cho cùng, em, thằng Tâm, cả nhà em đều là tội phạm mà cũng là nạn nhân. Ai cũng đáng trách, ai cũng đáng thương.

Giá như em bình tĩnh hơn trong tình yêu, giá như em đợi thêm vài ba năm nữa hẵng tính chuyện cưới, giá như em đợi thằng Tâm lớn hơn một chút, giá như em kiềm chế được cảm xúc trong hoàn cảnh mà mọi thứ có thể vỡ tung bất kỳ lúc nào. Nói thì dễ, làm mới khó. Tôi hiểu.

Hôm nay, tôi đặt lên mộ em một bó cẩm tú cầu màu xanh, loài hoa mà em rất thích, em bảo cẩm tú cầu tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu.

                                      

PAN SA
No comments

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2019

Cựu Hoàng hậu Michiko bị ung thư vú khiến người dân Nhật bàng hoàng


cuu hoang hau Michiko bi ung thu vu
Cựu hoàng hậu Michiko


Tối ngày 8/9, phát ngôn viên của cựu Hoàng hậu Nhật Bản cho biết, Hoàng hậu Michiko được chẩn đoán có một khối u trong tuyến vú trái trong một đợt kiểm tra sức khỏe định kỳ vào tháng 7 vừa qua. Người phát ngôn cũng cho biết, lần kiểm tra định kỳ sức khỏe 6 tháng trước không phát hiện dấu hiệu nào về căn bệnh ung thứ vú của cựu Hoàng hậu, sức khỏe hoàng hậu vẫn ổn định. Nhưng lần này kết quả lại khác. Tin này đã gây hoang mang, lo lắng cho cả đất nước Nhật Bản.

Cựu Hoàng hậu sẽ được điều trị sớm nhất có thể, dự kiến vào tháng 9 sẽ có ca phẫu thuật đầu tiên. Người dân Nhật hy vọng sức khỏe hoàng hậu sẽ sớm ổn định để tiếp tục những dự định còn dang dở vì nước Nhật, vì người dân Nhật.

Hoàng hậu Michiko tên đầy đủ là Michiko Soda, sinh năm 1934, đến nay được 84 tuổi, bà là thường dân đầu tiên kết hôn với thái tử Nhật Bản Akihito. Hai người gặp nhau tại một trận đấu quần vợt và có thiện cảm với nhau, trải qua quá trình đi lại tìm hiểu, họ đã hết hôn nào năm 1959. Sự kiện này khiến dư luận Nhật Bản và quốc tế xôn xao bởi đây là lần đầu tiên thái tử Nhật Bản cưới một thường dân. Sau khi Nhật hoàng Akihito chủ động thoái vị, kết thúc triều đại Heisei, nhường ngôi cho con trai là Hoàng Thái tử Naruhito trong buổi lễ long trọng được tổ chức tại Hoàng cung ở thủ đô Tokyo vào tháng 5, mở đầu triều đại Reiwa cho đất nước Nhật Bản.

Trước khi thực hiện ca phẫu thuật, hoàng hậu Michiko sẽ về Karuizawa ở miền trung Nhật Bản, nơi bà và Akihito gặp nhau lần đầu tiên, sau đó họ sẽ đến suối nước nóng Kusatsu nghỉ dưỡng, giúp cựu Hoàng hậu lấy lại sức khỏe, chuẩn bị tốt nhất cho ca phẫu thuật vào tháng 9.

Pic:Japantoday
THANH LỆ
No comments

Tình là cõi phúc Tu là dây oan


tu la coi phuc tinh la day oan

-Thưa Thầy, con xin đi

-Lòng đã muốn ắt chân không giữ được

Ngậm ngùi nhìn cây bồ đề già cỗi, Anh khăn gói ra khỏi ngôi chùa đã gắn bó suốt 9 năm. 

Anh đến với Chị bởi yêu từ cái nhìn đầu tiên. Hôm đó là dịp các đệ tử của chùa T.Tâm đi hái nấm trong rừng, chuẩn bị thực phẩm cho ngày đón các vị khất sĩ ở khu vực miền Bắc vào thăm. Bản tính trầm lặng, thích một mình nên Anh tách anh em, rẽ qua con đường mòn dẫn đến vùng đất ẩm ướt có nhiều gỗ mục và nấm. Anh thấy một người con gái mặt trái xoan, vô cùng duyên dáng, làn da nõn nà tuyết trắng, mái tóc tết lệch ngây thơ, Chị mặc chiếc váy dài che đến tận mắt cá chân, nhưng thi thoảng Chị phải vén nhẹ váy để khỏi va vào những lá nấm còn non, cái gùi của Chị đã vơi nửa nào là nấm trắng, nấm nâu các loại. Sức hút nữ tính của Chị lan tỏa khắp tâm trí Anh, Anh quyết tâm phải có được Chị, để cùng đi hái nấm, để cùng về chung nhà.

Ngày Anh thông báo sẽ rời khỏi ngôi chùa đã gắn bó gần một thập kỷ, ai cũng ngỡ ngàng, bởi Anh nổi tiếng là tu sĩ đạo hạnh, tận tâm. Anh trầm lặng, ít nói, hay suy tư niệm chú, chăm chỉ học hỏi kinh kệ, lại siêng năng việc chùa chiền, ai cũng quý, ai cũng trọng. Đùng một cái Anh bỏ tu để đi theo tiếng gọi tình yêu!

Đêm mưa, Anh vào chùa gặp tôi, Anh muốn ở lại căn phòng của tôi một đêm, Anh bảo tôi hy sinh giấc ngủ để trò chuyện với Anh. Sắc thái vẻ mệt mỏi, buồn bã Anh nói giá như hồi đó Anh không bỏ tu, giá như vợ anh là cô gái hái nấm ngày nào thật xấu xí vô duyên thì Anh đã không… Sống trong chùa thật thích, chẳng như ở ngoài xã hội kia.

Hóa ra Anh đến với Chị không phải bởi tình yêu mà bởi dục vọng. Anh giấu cái dục vọng của bản thân thật kỹ, suốt 9 năm không một lần để lộ, khiến bao người ngưỡng mộ Anh, gọi Anh là phật sống. Rồi bây giờ, Anh tới đây để tiếc nuối căn phòng nơi anh tụng kinh niệm chú thâu đêm!

Anh đã cưới vợ cũng như thuyền đã giăng buồm, vút ra khơi, vút vào đời. Anh phải yêu thương vợ Anh, cô gái hái nấm duyên dáng ngày nào, cùng cô ấy đi qua những giông bão cuộc đời, khi có con, hai vợ chồng Anh phải yêu thương nó, có trách nhiệm với nó, giáo dục nó. Bây giờ trên vai Anh đâu thể là những mộng mơ, những tiếc nuối. Đại dương bao la sẽ há miệng chực chờ nuốt lấy con thuyền đã gãy buồm. Anh! Đừng vấn vương nơi Anh không nên thuộc về.

-Thầy ở mãi trong này, thầy không biết ngoài kia thế nào!

-Anh trách thầy đấy à?

-Thầy trách con trước

-Anh còn sân si lắm

-Ngày xưa Phật cũng có vợ rồi mới tu chín quả

-Phật cưới vợ không phải do ham muốn mà do gia đình sắp xếp, nhưng trong lòng Phật lúc nào cũng hướng đến cõi tu. Còn Anh tu chán chê rồi cưới vợ, vợ không được như ý thì quay về muốn tu. Anh không có căn tu, Anh không phải là Phật!

-Đáng ra thầy bao dung con, thầy đón con về, vậy mà thầy đuổi con. Uổng công con theo thầy bao năm

Anh đang phạm một tội lớn, không yêu người ta tại sao cưới? Đó là tội ác anh hiểu chưa? Uổng công thầy dạy Anh chữ Đời. Anh đã trót cưới vợ thì anh phải đi cho trọn kiếp ấy, đừng đứng núi này trông núi nọ, chẳng phải khi xưa anh nói đời tu là đẹp nhất sao, nhưng khi gặp cô gái hái nấm, anh cho rằng cô ấy mới là đẹp nhất.

Anh hãy sống hết phần đời còn lại với gia đình, nơi anh sẽ gieo trồng tình yêu và trách nhiệm. Phóng lao thì theo lao chứ mà phản trắc thì lao quật. Tôi cũng sẽ cố gắng tu cho trọn đời này.

Pic: theodoris-katis
THU SEASON
No comments

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2019

Trường tiểu học quốc tế Gateway không có chữ "quốc tế" trong giấy phép đăng ký

Cuộc họp báo chiều nay diễn ra trong 30 phút về vụ việc cháu bé “tử vong do bị bỏ quên trên xe” tiết lộ thêm tình tiết mới.

Theo ông Phạm Ngọc Anh, Trưởng phòng GD&ĐT quận Cầu Giấy thì trường Tiểu học quốc tế Gateway không có chữ “quốc tế” trong giấy phép thành lập trường, cũng không có tiêu chí nào là “tiêu chí quốc tế” theo luật hiện hành.

Phó trưởng Công an quận Cầu Giấy họp báo về việc cháu bé lớp 1 trường gateway chet trong xe
Chiếc xe xảy ra cái chết của cháu L

Trả lời về việc tại sao không thông báo sớm cho phụ huynh về sự vắng mặt của cháu bé thì ông Phạm Ngọc Anh nói “Nhà trường thông báo cho học sinh bằng phần mềm, tuy nhiên do phần mềm thông báo mới đưa vào sử dụng nên vẫn chưa đưa được thông tin kịp thời. Trách nhiệm này của cô giáo chủ nhiệm và cô giáo giám sát học sinh. Tuy nhiên, về nguyên tắc nhà trường phải gọi điện cho gia đình”.
Ông Toán - một cư dân Hà Nội cho rằng việc này gây phẫn nộ trong xã hội vì trường tự ý thêm chữ “quốc tế” vào để có lợi cho việc “kinh doanh giáo dục” còn thực chất thì không “được như quảng cáo”. Sự việc xảy ra tất nhiên là không ai mong muốn nhưng thái độ và phản hồi của trường ban đầu khiến dân luận càng bày tỏ hoài nghi về những khuất tất đằng sau.

Kết quả khám nghiệm tử thi ban đầu xác nhận một số thương tổn của nạn nhân như sau: mặt trước ở bên phải có chút xây xước, da đã đóng vảy kích thước 1,3x1 cm, chân phải có một chút xây xước 2x1cm đã đóng vảy. Mặt sâu trong 1/3 bên trong chân phải có vết xây xước da nông, kích thước 2x1cm. Mặt ngoài bên đùi trái có vết xước da đang bong vảy, kích thước 1,2 x 0,5cm. Mặt trước 1/3 dưới cẳng chân trái có vết xây xước da nông kích thước 0,6 x 0,2cm. Mặt trong 1/3 giữa cẳng chân trái có vết xây xát da nông đã đóng vảy, kích thước 0,2 x 0,1cm. Bên ngoài chân trái có một số vết xây xước da nông tiết diện 4 x 3,5cm đã đóng vảy. Mặt sau cẳng tay và tay bên phải có vết thương tiết diện 18 x 5cm đã đóng vảy. Lòng thực quản không có dị vật, lòng phế quản hai bên có nhiều dịch bọt xuất huyết, phần lạc cổ hai bên có nhiều dịch bọt xuất huyết. Bề mặt tim có nhiều dịch vàng chảy máu.... bên trong dạ dày có khoảng 50ml dịch màu vàng sẫm, đã đem đi cùng với máu để làm xét nghiệm. Hai bàn tay sẫm màu, mặt trước bên khuỷu tay phải có vết thủng da, rạn nứt đường kính 0,1cm. Vùng thái dương bên phải cách sau đốt ngón tay 1,5cm có một số vết xây xước da nông kích thước 1 x 0,5cm. Phần đầu tụ máu dưới da đầu phần trẹo phải kích thước 3 x 2cm tương đương với vết bầm tụ máu bên ngoài bị tổn thương...

Theo quận Cầu Giấy, sáng 6/8, ông Doãn Quý Phiến lái xe buýt số 19 tới các điểm đón học sinh, trên xe có chở bà Nguyễn Bích Quy là nhân viên đưa đón học sinh của trường Gateway. Cháu L ngồi hàng ghế cuối cùng, lúc học sinh xuống xe, ông Phiến và bà Quy không kiểm tra nên không biết còn sót cháu L trên xe, tài xế cho xe vào bãi, đến chiều cùng ngày, tài xế cho xe về trường đón học sinh thì phát hiện vụ việc.
xe bus cua truong gateway noi chau be chet
Ông Trần Văn Hóa trong buổi họp báo 30 phút

Trong buổi họp báo, ông Trần Văn Hóa - Phó trưởng Công an quận Cầu Giấy chưa công bố kết quả sau cùng nhưng nói phía công an sẽ xem xét và xử lý những người liên quan khi có đủ tài liệu.

ĐÔNG VŨ
No comments

Đại diện phía gia đình: “Lúc đi học cháu mặc áo màu đỏ nhưng khi được bế xuống xe thì mặc áo màu trắng”


Vụ việc cháu bé tử vong “do bị bỏ quên trên xe đưa đón” đang được tiến hành khám nghiệm tử thi, xuất hiện thêm những tình tiết đáng ngờ.

Theo ghi nhận mới nhất, cậu họ của cháu bé nói rằng "Mình học y nên đơn giản là một bệnh nhân suy hô hấp, suy tuần hoàn là mạch vẫn còn đập và thở yếu thì người không thể thẳng đuột ra như thế được. Và trong đoạn camera được trích xuất thì có một người bế cháu từ trên xe vào thì cháu mình đã thẳng như tấm ván. Gần như là cháu mình đã tử vong trước đó rồi"... "Việc nhà trường nói là sơ cứu cho cháu có lẽ chỉ là lấy lệ thôi. Bên cạnh đó, theo như mẹ và dì của L. nói thì lúc đi học cháu mình mặc áo màu đỏ, nhưng khi xem đoạn camera khi bế cháu từ xe vào thì cháu mình lại mặc áo màu trắng. Thì có nghĩa là không phải áo đó nên mình không biết và không thể kết luận như thế nào... giờ chỉ chờ kết luận cuối cùng thôi".

Người nhà vô cùng đau đớn trước sự ra đi chưa rõ nguyên nhân của cháu bé
Người thân cháu bé xác nhận cháu bé mặc áo màu trắng khi được bế xuống


Người thân của cháu L.H.L nói thêm rằng cậu bé rất lanh lẹ, nếu trong tình trạng ngụy kịch thì có thể cháu đã nghĩ ra cách để mở cửa hoặc làm điều gì đó để có thể cứu mình, "Cháu mình rất là lanh, cái khóa ở đoạn ghế phụ và ghế lái ấy kể cả bạn có khóa xe như thế nào thì từ bên trong vẫn mở được. Cái xe đó mở từ bên ngoài thì khó chứ mở từ bên trong rất là nhẹ".

Một phụ huynh khác cùng trường, lúc đi đón con đã nhìn thấy cảnh cháu L được đưa ra khỏi xe "Lúc hơn 16h, tôi đi đón con và nhìn thấy một người bế cháu bé vào phòng y tế. Khi vào phòng, tôi thấy cháu bé bị tím tái. Tôi hỏi và được 2 y tá đang hô hấp cho con nói mạch vẫn còn đập nhưng yếu. Sau đó, tôi gọi điện cho bác sĩ tôi quen để hỏi cách xử lý tình huống này, đồng thời hướng dẫn cho 2 y tá nhà trường cấp cứu cho cháu".

camera ghi lại hình ảnh cháu bé được bế trên xe xuống mặc áo màu trắng
Người nhà vô cùng đau đớn trước sự ra đi chưa rõ nguyên nhân của cháu bé

Đại diện phụ huynh cháu L cho rằng bệnh viện xã xác nhận là cháu chết trước khi được đưa tới bệnh viện "Bác sĩ nói cháu đã thiệt mạng, người cứng hết rồi. Bác sĩ nói cháu chết trước khi đến viện. Các cô giáo cũng xác nhận cháu bị bỏ quên trên xe".

Phía nhà trường thì nói rằng khi cháu đến bệnh viện cơ thể đang rất mềm, các y tá đã thực hiện việc hô hấp cho cháu.

Mỗi bên có một ý kiến khác nhau, cơ quan chức năng cần đưa ra một kết luận minh bạch.

PHƯƠNG HẠ
No comments

Thông báo vô cảm – không một lời xin lỗi của đại diện trường Gateway về việc cháu bé tử vong "do bị bỏ quên trên xe đưa đón"


Sự việc cháu L.H.L 6 tuổi, học sinh lớp 1 trường Phổ thông liên cấp quốc tế Gateway tử vong đang gây bức xúc dư luận, thì phản hồi từ đại diện của trường Gateway như đổ dầu vào lửa.

Bản tường trình của bà Trần Thị Hồng Hạnh - đại diện Trường quốc tế Gateway có nội dung như sau: “Chiều nay ngày 6/8 một sự việc đáng tiếc đã xảy ra đối với gia đình Gateway chúng ta. Vào khoảng 16h00 phát hiện sự việc một học sinh lớp 1 của trường bất tỉnh trên xe buýt, ngay lập tức nhà trường đã đưa học sinh vào phòng y tế để sở cứu đồng thời gọi xe cấp cứu đến Bệnh viên E đưa em vào viện. Sau đó lãnh đạo nhà trường cùng nhiều thầy cô đã lập tức có mặt tại bệnh viện để theo dõi tình hình của em. Tại đây các bác sĩ đã tận tình và làm tất cả các biện pháp để cứu chữa nhưng rất tiếc em đã không thể qua khỏi”.
Camera ghi lại cảnh bảo vệ bế cháu bé rời khỏi xe của trường Gateway
Bản tường trình đại diện trường Gateway

Bà Hạnh có nói nhận trách nhiệm và đang chờ cơ quan chức năng điều tra nhưng không hề có một câu xin lỗi đến gia đình nạn nhân, bản tường trình mang phong cách hành chính như “bệnh nghề nghiệp” của người đại diện nhà trường vậy.

Dư luận vô cùng bức xúc vì bản tường trình vô cảm này, với sự việc nghiêm trọng như vậy mà người đứng đầu nhà trường không ra mặt, chỉ cử đại diện và viết những lời “hành chính” đối đáp kiểu “cho có” để hạ nhiệt dư luận. Ngay sau khi đọc được những bức xúc của dư luận, nhà trường mới đính chính lại bản tường trình.

Phía bệnh viện E nơi cháu bé được đưa đến cho rằng cháu bé đã chết trước khi tới bệnh viện, còn phía nhà trường Gateway thì không thừa nhận bé chết trên xe.
Bản tường trình đại diện trường Gateway
Dư luận đang rất bức xúc về sự ra đi đau lòng của cháu bé

Một cư dân là chị Doan Ha cho rằng có thể cháu bé đã chết bởi một lý do nào đó nhưng nhà trường đợi mãi đến 4h chiều mới thông báo để có thời gian sắp xếp nhằm giảm bớt trách nhiệm. Một cư dân khác là anh Thế Bảo cho hay: “Ai xem clip bế cháu ra có thể thấy. Cháu đã mất trước đó khá lâu vì người cứng đờ rồi. Khi bế người đàn ông để 1 tay dưới phần vai, 1 tay ở phần đùi nhưng đầu của cháu và phần cẳng chân vẫn thẳng băng, người như khúc củi rồi. Nếu thực sự cháu đã mất trước đó nhưng nhà trường còn gian dối thì cần làm rõ chứ đến thời điểm này còn bao biện, nói dối thì không thể chấp nhận được”. Một số người nghi ngờ chất lượng quản lý của nhà trường mang danh quốc tế nhưng thực chất không đạt tiêu chuẩn “quốc tế” nào cả.
dư luận bức xúc vì cháu bé bị bỏ quên trên xe tử vong
Camera ghi lại cảnh bảo vệ bế cháu bé rời khỏi xe trong tình trạng người cứng đờ

Dư luận yêu cầu phía nhà trường phải khai báo thành thật, không được quanh co để đùn đẩy, giảm bớt trách nhiệm.

THANH LỆ
No comments

Bé lớp một tử vong do bị bỏ quên trên xe đưa đón của trường Gateway, lỗi do ai?



Chiều ngày 7/8, cháu bé L.H.L 6 tuổi được phát hiện bị bỏ rơi trên xe đưa đón của trường trong tình trạng nguy kịch. Bé được đưa tới bệnh viện nhưng không qua khỏi.

Theo sự việc được ghi nhận, từ lúc 7h sáng ngày 6/8 phụ huynh cháu L.H.L dẫn bé đến điểm đón xe buýt của trường Phổ thông liên cấp quốc tế Gateway tại phố Yên Hòa, xe đón em tới trường cùng các bạn học khác. Đến 4h chiều, phụ huynh mới nhận được cuộc gọi thông báo không thấy cháu L.H.L đâu.
chau be lop mot tu vong do bi bo quen tren xe cua truong gateway
Trường Phổ thông liên cấp quốc tế Gateway

Câu hỏi đặt ra là, khi xe tới trường, các cháu lần lượt xuống xe thì cô giáo có trách nhiệm đưa đón học sinh đã không kiểm tra sĩ số? Còn tài xế thường sau khi khách xuống xe, tài xế sẽ đi một vòng từ đầu đến cuối xe để coi có ai để quên đồ hay nôn ói gì không, vậy mà tài xế xe đưa đón trường Gateway không làm điều đó?

Quay lại với cô giáo đi cùng, trong khi một lớp học trường quốc tế chỉ dao động từ 10 – 20 học sinh, con số ít ỏi đủ để chỉ quan sát bằng mắt cũng dễ dàng nhận thấy sự thiết hụt về sĩ số. Nếu không phát hiện ngay lúc xuống xe thì chẳng lẽ trong suốt 9 tiếng đồng hồ (từ 7h sáng đến 4h chiều) cô giáo không phát hiện sự vắng mặt của cháu L.H.L? Giả định là cháu bé có lý do nên nghỉ học, vậy cô giáo phải chắc chắn là đã nhận được thông báo từ phụ huynh là cháu L.H.L nghỉ học hôm đó chứ? Trách nhiệm của cô giáo ở đâu? Khi các cháu ở nhà là do gia đình quản lý, nhưng một khi đã bước lên xe đưa đón của trường thì giáo viên đi cùng và nhà trường hoàn toàn chịu mọi trách nhiệm đối với học sinh.

Có một số trường giáo viên không được trực tiếp gọi điện cho phụ huynh mà phải báo lên bộ phận liên lạc của trường để họ liên lạc với phụ huynh, giả sử trong trường hợp này giáo viên đã báo với bộ phận liên lạc của trường nhưng bộ phận này lại “quên” hay “ngó lơ” không báo phụ huynh một tiếng?

Chưa biết nội tình xử lý các tình huống liên quan đến quản lý học sinh của trường Gateway như thế nào nhưng có một điều chắc chắn là cơ cấu quản lý học sinh nhất là bộ phận thông tin liên lạc của trường quá ẩu tả.
benh vien noi tiep nhan chau be lop mot
Cháu bé được đưa đến bệnh viện nhưng không qua khỏi

Bản thân là giáo viên đưa đón, quản nhiệm học sinh là các cháu lớp một đang rất nhỏ, cần phải theo sát và kèm cặp thường xuyên, đặc biệt phải yêu trẻ, mến trẻ. Còn nếu giáo viên quản lý các cháu còn nhỏ mà coi như công việc văn phòng, sáng đi tối về cho đủ ngày lương thì hệ quả còn nhiều và còn đau lòng hơn vậy.

Mỗi nghề có đặc thù và yêu cầu riêng, đối với việc dạy học và quản nhiệm các cháu từ mẫu giáo đến hết cấp 1 là rất đặc thù, không phải ai cũng làm được, ngoài kiến thức kỹ năng chuyên môn thì cái tâm phải đặt lên hàng đầu. Vậy giáo viên và bộ phận quản lý-liên lạc trường Gateway đã đạt được điều đó hay chưa?

Được biết cháu L.H.L là con trai duy nhất của vợ chồng anh Lê Văn Sơn, hôm 6/8 là ngày thứ hai cháu tới trường, chỉ nghĩ đến cảnh cháu bất lực, tuyệt vọng trên chiếc xe đóng kín cửa thiếu oxi mà khó kìm lòng. Sự ra đi của con trong tình cảnh chỉ vì sự tắc trách của nhà trường quả thật đau lòng cho gia đình anh Sơn. Nỗi đau của người cha người mẹ mất con lấy gì sánh được.
phu huynh chau be tu vong tren xe truong gate way lam viec voi dai dien nha truong
Phụ huynh làm việc với người đại diện nhà trường
Đông Vũ
No comments

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2019

Chị hãy về với gia đình

hay ve voi gia dinh hay chon lua khon ngoan

Chị đến tìm tôi trong chiều mưa, mưa tầm tã, mưa ướt ba lớp áo, mây đen ùn ùn trên bầu trời, trông vậy là còn mưa nữa, chẳng biết lúc nào tạnh.

-Em đẹp hơn xưa

-Chồng con chị thế nào?

-Chia loan rẽ phượng rồi em ơi

-Lỗi do ai?

-Chẳng biết nữa em, mở kara đi, chị ca bài

-Làm cốc trà đã chị

Chuyện anh và chị ngày đó nổi tiếng cả một vùng đất trũng miền Trung nắng gió. Chị ít nói, lầm lỳ, không ai thích chơi với chị, nhưng ai cũng phải nể chị học giỏi, thầy cô rất khoái chị, kỳ thi huyện, thi tỉnh nào cần học sinh nắm chắc cái giải thì cử chị đi. Thi nhiều đến phát chán. Chị nghĩ ra cái trò biến hóa khôn lường, từ giỏi thành dốt, thì may ra mới né được mấy cuộc thi. Chị giả dốt thành công. Mấy kỳ sau chị không phải đi thi nữa.

Điểm chát của anh thì toàn năm trở xuống, nhưng được cái lanh lẹ, nhạy bén với thời đại, có tố chất kinh doanh. Trong lúc bạn bè chỉ biết cặm cụi đèn sách sáng đi tối về, với những câu chuyện yêu đương tuổi trẻ, thành đôi thì ít, chia đôi thì nhiều. Còn anh đã tập tành bán hàng qua mạng. Về sau anh phát triển nó lên tầm cao mới: Kinh doanh bán lẻ. Anh là đàn ông, làm nhiều, nói cũng nhiều. Kiểu người hoạt ngôn, thấm nhuần đắc nhân tâm, nên rất được lòng người. Nhưng không được lòng vợ.

Anh mua được nhà hơn năm tỷ, niềm hạnh phúc ngất ngây to lớn giữa dòng đời vồn vã. Thế mà anh chì chiết vợ như cơm bữa, trách vợ không làm được trò trống gì nên hồn. Con anh còn nhỏ, nghe cha nó nói gì thì nó hiểu vậy. Chị thấy mình bị coi thường, nhục nhã ngày này qua tháng khác, cái bản tính trọng danh dự bản thân của chị không còn sức nhẫn nhịn, chị đề xuất ly thân, con chị nằng nặc đòi ở với cha, không chịu theo mẹ, chúng nó bảo theo cha có nhà để ở, có cơm để ăn, có patin để trượt, chứ mà theo mẹ ngủ gốc cây, ăn tàu lá, có mà chết đói. Con chị y chang cha nó, có tố chất tính toán kinh doanh. Chị ra đi một mình.

Chị lánh lên Đà Lạt ở căn chòi nho nhỏ bên bìa rừng thông. Đó là căn chòi của cô chú ruột của chị. Họ đã di cư qua Úc. Nay nghe tin chị lên đó ở tạm rồi tiện thể trông coi chòi cho khỏi trộm cắp, cô chú ưng quá, có người coi sóc nhà cửa cho thì còn gì bằng.

Ngày ngày nghe tiếng thông reo trên đồi, cá nhảy dưới nước, buồn buồn đi vào vườn tình yêu chơi, trông những cặp tình nhân hí hửng chụp hình, chị thầm nghĩ “tình chỉ đẹp khi còn dang dở - đời mất vui khi vẹn câu thề”. Tặc lưỡi, Đà Lạt thật đẹp, thật yên bình, sống ở đây mới thích.

Với trí thông minh sẵn có, gặp được môi trường tự do, không vướng bận chồng con, chị tha hồ nghĩ ngợi, sáng tạo. Chẳng mấy chốc mà chị cải tạo cái chòi cũ thành căn hộ nho nhỏ, xinh xinh, trang trí độc đáo, bắt mắt, khu vườn cỏ dại cao hơn đầu người nay đã thành mô hình café hoa viên Đà Lạt. Ngày nào khách thập phương cũng kéo đến trà đạo. Chị không còn một mình nữa. Quán chị nổi tiếng, nhưng chị giấu thân phận, không lộ mặt. Chị không muốn chồng con chị nhận ra chị.

Cuối năm, gần dịp Giáng Sinh của đạo công giáo, một gã đàn ông Mỹ ghé quán chị, yêu chị ngay từ cái nhìn đầu tiên. Gã đàn ông Mỹ trắng ly dị vợ, muốn qua Việt Nam ăn ngon ngắm cảnh đẹp, để quên nỗi buồn. Thật may mắn khi gặp được Em. Anh ta nói vậy. Mỹ trắng rất ga lăng, chiều chuộng chị, coi chị như nữ hoàng, kiểu gì cũng OK hết, không bao giờ để chị phải bận tâm điều gì. Mỹ trắng nhiệt tình góp công góp sức bảo dưỡng không gian quán xá càng thêm thu hút. Hai người đồng cảnh gặp nhau, tâm ý hòa hợp, nhưng chị lưỡng lự, chị không biết tình cảm của mình gọi chính xác là gì. Chị vẫn nhơ nhớ cái gì đó, xa xôi nhưng rất gần.

Từ ngày vắng mẹ, chồng chị héo hon, con chị khóc lóc. Anh tìm đến người đàn bà khác nhưng không ai khỏa lấp được khoảng trống chị để lại. Con chị chỉ một mực đòi cha đưa mẹ về.

-Chị có nên ăn đời ở kiếp với Mỹ trắng không?

-Không chị

-Em muốn chị héo mòn theo năm tháng hả, chị có khát khao, chị có ước mơ

Gửi tới chị: Chị hãy về với gia đình, với chồng chị, con chị. Họ đã nhận ra lỗi lầm, họ mong chị từng ngày. Thời gian thật quí giá, nó giúp chúng ta biết ai quan trọng nhất, chị hãy đem mô hình café hoa viên ấy về nhà, nó sẽ là một điểm nhấn giữa phố thị ồn ào náo nhiệt. Tài năng tiềm ẩn của chị đã có dịp phát lộ, chị hãy nâng niu nó và nâng niu gia đình, chị sẽ có tất cả.

Pic:zhenzhongliu
NGỌC L

No comments